Bắc thang lên hỏi ông trời
Chừng nào con gái mở lời thèm yêu?
Ông trời vênh mặt rất kiêu
Ta còn chẳng dám hỏi liều như mi!
Bắc thang lên hỏi ông trời
Con thèm thịt chó ăn rồi sao không?
Ông trời hai má đỏ hồng
Nhậu mà không rủ, tội chồng gấp ba!
Bắc thang lên hỏi ông trời
Đi chơi với “ẻm” lên đời mô-bai?
Ông trời bứt tóc, gãi tai
Mày mà không vậy nó “bai” mày liền!
Bắc thang lên hỏi ông trời
Tiền đã cho gái có đòi được chăng?
Trời cười ha hả phán rằng:
Nếu mà đòi được thì… răng chẳng còn!
Bắc thang lên hỏi ông trời,
Không tiền tán gái nó… mời thi sao?
Ông liền ngửa mặt lên gào:
Tao cũng đang bí, làm sao chỉ mày!
Bắc thang lên hỏi ông trời
Tiền lương nộp vợ có đòi được không?
Ông trời ổng nói "mầy ngông"
Coi chừng vợ đánh… cái mông bầm giờ
Bắc thang lên hỏi ông trời
Vợ con dữ quá ông thời tính sao?
Ông trời ổng nói "tào lao"
Vợ mầy mà dữ (hơn) vợ tao hả... trời
Bắc thang lên hỏi ông trời
Con cưới vợ... nữa ông trời thấy sao?
Không nói mà ổng cầm dao
Mầy đi tự tử để tao rảnh đời
Bắc thang lên hỏi ông trời
Con muốn hỏi nữa nhưng mờ... hổng xong
Thôi ráng hết kiếp làm chồng
Kiếp sau con sẽ ở không cho rồi!
Bắc thang lên hỏi ông trời
Con tui chửa sớm vậy thời do đâu
Ông trời đang đứng cạo râu
Bỏ dao xuống đất dàu dàu long nhan
Một hồi suy nghĩ kỹ càng
Trời đằng hắng giọng rồi phang mấy lời
Tại bây tất cả mà thôi
Sinh con phải dạy, phải coi chừng chừng
Kiếm tiền đôi lúc phải ngưng
Khuyên răn dạy dỗ để đừng ăn năn
Tao khuyên với tụi bây rằng
Đừng ham bươn chãi cho bằng chị em
Biết đầy, biết đủ là nên
Ham giàu thì sẽ dễ quên gia đình
Dân nghe chăm chú lặng thinh
Ông trời ngưng chút nhấp bình trà thơm
Nuốt vào cả nước lẫn đờm
Cho thông cái cổ, để trơn cái lời
Rồi ông nói tiếp một hơi:
Con bây như thế tại đời phần nao
Bây giờ thực phẩm cấp cao
Toàn là hóa chất làm mau...tò mò
Rồi thì khoa học bây giờ
Công nghệ phát triển, hẹn hò khó chi
Chat, phim...vớ vẩn rồi thì
Kéo vào nhà nghỉ chuyện gì xảy ra
Thầy, cô cũng phải thật là
Làm gương, mẫu mực để mà tiếp tay
Ngày nay có đứa làm thầy
Lòng tà nhiều quá chẳng hay chút nào
Dạy dỗ mà mắt thao lao
Chỉ mong chờ chực để vào hô - teo
Nghệ thuật văn hóa thì bèo
Giáo dục thì chớ, con heo thì nhiều
Thôi thôi..còn rất nhiều điều
Tao mà kể nữa tới chiều chưa xong
Bây về nói với mấy ông
Tai to mặt lớn hết lòng vì dân
Tụi nó mà chẳng nên thân
Thì bây có dạy cũng bằng thừa thôi
Ông trời nói hết một hồi
Hô lên một tiếng long trời chói tay
"Ô hay cái bọn nô tày
Tới giờ đi nhậu chúng mày biết không
Mau đi mà bắt con rồng
Để tao cưỡi nó cho phong với nàng
Bà bây có hỏi thì can
Nói ông có việc bên làng bên kia
Đến mai ông mới đi dzìa
Coi chừng tụi nhỏ đi khuya chơi bời"
.............
Dân nghe mà đổ mồ hôi
Lần thang tuột xuống chẳng lời hỏi thêm.
Chừng nào con gái mở lời thèm yêu?
Ông trời vênh mặt rất kiêu
Ta còn chẳng dám hỏi liều như mi!
Bắc thang lên hỏi ông trời
Con thèm thịt chó ăn rồi sao không?
Ông trời hai má đỏ hồng
Nhậu mà không rủ, tội chồng gấp ba!
Bắc thang lên hỏi ông trời
Đi chơi với “ẻm” lên đời mô-bai?
Ông trời bứt tóc, gãi tai
Mày mà không vậy nó “bai” mày liền!
Bắc thang lên hỏi ông trời
Tiền đã cho gái có đòi được chăng?
Trời cười ha hả phán rằng:
Nếu mà đòi được thì… răng chẳng còn!
Bắc thang lên hỏi ông trời,
Không tiền tán gái nó… mời thi sao?
Ông liền ngửa mặt lên gào:
Tao cũng đang bí, làm sao chỉ mày!
Bắc thang lên hỏi ông trời
Tiền lương nộp vợ có đòi được không?
Ông trời ổng nói "mầy ngông"
Coi chừng vợ đánh… cái mông bầm giờ
Bắc thang lên hỏi ông trời
Vợ con dữ quá ông thời tính sao?
Ông trời ổng nói "tào lao"
Vợ mầy mà dữ (hơn) vợ tao hả... trời
Bắc thang lên hỏi ông trời
Con cưới vợ... nữa ông trời thấy sao?
Không nói mà ổng cầm dao
Mầy đi tự tử để tao rảnh đời
Bắc thang lên hỏi ông trời
Con muốn hỏi nữa nhưng mờ... hổng xong
Thôi ráng hết kiếp làm chồng
Kiếp sau con sẽ ở không cho rồi!
Bắc thang lên hỏi ông trời
Con tui chửa sớm vậy thời do đâu
Ông trời đang đứng cạo râu
Bỏ dao xuống đất dàu dàu long nhan
Một hồi suy nghĩ kỹ càng
Trời đằng hắng giọng rồi phang mấy lời
Tại bây tất cả mà thôi
Sinh con phải dạy, phải coi chừng chừng
Kiếm tiền đôi lúc phải ngưng
Khuyên răn dạy dỗ để đừng ăn năn
Tao khuyên với tụi bây rằng
Đừng ham bươn chãi cho bằng chị em
Biết đầy, biết đủ là nên
Ham giàu thì sẽ dễ quên gia đình
Dân nghe chăm chú lặng thinh
Ông trời ngưng chút nhấp bình trà thơm
Nuốt vào cả nước lẫn đờm
Cho thông cái cổ, để trơn cái lời
Rồi ông nói tiếp một hơi:
Con bây như thế tại đời phần nao
Bây giờ thực phẩm cấp cao
Toàn là hóa chất làm mau...tò mò
Rồi thì khoa học bây giờ
Công nghệ phát triển, hẹn hò khó chi
Chat, phim...vớ vẩn rồi thì
Kéo vào nhà nghỉ chuyện gì xảy ra
Thầy, cô cũng phải thật là
Làm gương, mẫu mực để mà tiếp tay
Ngày nay có đứa làm thầy
Lòng tà nhiều quá chẳng hay chút nào
Dạy dỗ mà mắt thao lao
Chỉ mong chờ chực để vào hô - teo
Nghệ thuật văn hóa thì bèo
Giáo dục thì chớ, con heo thì nhiều
Thôi thôi..còn rất nhiều điều
Tao mà kể nữa tới chiều chưa xong
Bây về nói với mấy ông
Tai to mặt lớn hết lòng vì dân
Tụi nó mà chẳng nên thân
Thì bây có dạy cũng bằng thừa thôi
Ông trời nói hết một hồi
Hô lên một tiếng long trời chói tay
"Ô hay cái bọn nô tày
Tới giờ đi nhậu chúng mày biết không
Mau đi mà bắt con rồng
Để tao cưỡi nó cho phong với nàng
Bà bây có hỏi thì can
Nói ông có việc bên làng bên kia
Đến mai ông mới đi dzìa
Coi chừng tụi nhỏ đi khuya chơi bời"
.............
Dân nghe mà đổ mồ hôi
Lần thang tuột xuống chẳng lời hỏi thêm.